
THƯ NGHI, THÊ TỬ CỦA TA
Văn án:
Từ nhỏ sinh trong cảnh nghèo khó, hai mẫu ruộng cằn cỗi nuôi cả một đại gia đình.
Phụ mẫu từ sáng đến tối cặm cụi ngoài đồng, cực nhọc đến mức lưng cũng chẳng thể thẳng, mà cả nhà vẫn thường xuyên đủ ăn.
Năm đó gặp hạn lớn, mùa màng thất bát.
Thu hoạch xong, phụ bên ruộng, đến khàn cả giọng.
Mắt đỏ hoe, nhịn mà :
"Con sẽ đầu quân ở núi Cửu Cung."
Gần đây, ở núi Cửu Cung cách làng chừng hai mươi dặm, một bọn thổ phỉ đang chiêu binh mãi mã.
Nghe núi lương thực ăn mãi hết.
Mẫu xong, giáng cho một quyền, mắng rằng:
"Dù chúng nghèo đến cũng thể chuyện xằng bậy phạm pháp như thế!"
Ta hiểu, phụ mẫu cả đời cần cù lương thiện, cũng thể nhục họ.
đến đầu đông, cả nhà nhịn đói suốt hai ngày, phụ sẽ lên trấn tìm vay ít gạo.
Lúc trong thôn tên buôn đến, cứ chằm chằm. Ta quỳ rạp xuống đất, dập đầu phụ mẫu:
“Phụ mẫu, xin hãy bán con .”
Bình luận