Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

VÂN CHÂU LÀ TRÂN CHÂU - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:22:12

12

 

Bữa tối là do Trần Phương , dĩ nhiên, bữa sáng và bữa trưa cũng .

 

Hắn giỏi giec gà, mổ bò, cũng tỉa củ cải thành hình bông hoa. Hắn , khi giec , thích tự nấu ăn.

 

Nghe xong, tay cầm đũa của khẽ run lên. Ta vốn nghĩ sẽ ảnh hưởng khẩu vị, nhưng ngờ cắn một miếng , liền quên sạch những gì . Ngon. Ngon hơn bất kỳ tửu lâu nào trong kinh thành.

 

Ăn xong, tranh lấy phần rửa bát, Trần Phương định , nhưng cảm thấy, giờ chúng cũng tính là chủ tớ, thể cái gì cũng để .

 

Tắm rửa xong, chui chăn.

 

Không ngoài dự đoán, trong chăn ấm sẵn, Trần Phương giúp sưởi ấm từ .

 

Những ngày qua, càng ngày càng hiểu rõ lời từng . Hắn chính là món quà mẫu để cho

 

Võ nghệ thông thạo, tinh thông thứ. Chắc là, ngay cả đỡ đẻ cũng , ngày nào cũng búi tóc giúp

 

Ta từng hỏi , vì lời hứa với mẫu mà từ bỏ phú quý vinh hoa, từng hận ?

 

Lúc đó, Trần Phương đang thêu khăn tay. 

Hắn lười biếng liếc một cái, : "Ta vốn sống vì điều . Những gì đang bây giờ, chính là những gì nên ."

 

Ta càng càng thấy áy náy, nhưng nên gì. 

 

Sau đó, mở một cửa hàng bán lan. Ta trồng hoa, Trần Phương lo thứ còn .

 

Hắn chỉ nhấc nhẹ đầu lông mày thể tính toán sổ sách rõ ràng.

 

Vài ngày , mới trọn vẹn tin tức về Tống Trân.

 

Phu nhân của Tề tướng quân, một tháng chặt đứt hai tay.

 

Đến lúc mới hiểu, hôm đó hoàng đế lệnh gì cho Trần Phương.

 

Không hổ là bậc đế vương, thế nào mới là trừng phạt khiến đau tận tâm can. 

 

Tống Trân kiêu ngạo nhất chính là tài hoa của nàng, bộ sự kiên cường đều từ đó mà . Chặt đứt hai tay vẽ tranh của nàng, khiến nàng sống bằng chec.

 

Cũng đến lúc , mới hiểu, hôm Trần Phương lấy bọc hành lý của , thực sự chỉ là thuận tiện mà thôi.

 

Chẳng trách tin Tịch Liệt tìm kiếm ai cả. Tống Trân gặp chuyện như , Tịch Liệt chắc chắn phát điên lên .

 

ngờ, nghĩ là phát điên, đột ngột xuất hiện mặt .

---

13

 

Ở Thanh Thành xuất hiện một bậc thầy về lan. Mười sáu chậu Tố Quán Hà Đỉnh đưa cung.

 

Từ đó, việc kinh doanh của ngày càng phát đạt. Ta vui vẻ đếm bạc, nào ngờ chính những chậu Tố Quán Hà Đỉnh mang đến một vị khách mời.

 

Khi khoác áo choàng do Trần Phương đích , ăn kẹo hồ lô về nhà thì thấy Tịch Liệt. Hắn ngay cổng viện của .

 

Sắc mặt phần mệt mỏi, tựa lưng cánh cổng.

 

Hắn dường như gầy một vòng, còn cao lớn cường tráng như . Ánh mắt rơi những chậu lan trong sân, miệng lẩm bẩm gì đó.

 

Nghe thấy động tĩnh, lập tức đầu về phía : “Vân Châu.”

 

Ánh mắt chợt bừng sáng, lao về phía như một cơn gió. khi chỉ còn cách một thước, một chiếc bàn tính bằng bạch ngọc chắn ngang mặt .

 

Trần Phương xuất hiện như một bóng ma, chắn .

 

Vừa trông thấy , Tịch Liệt liền sững sờ đến nên lời. Hắn chằm chằm Trần Phương Thị, thể tin nổi: “Hóa là ngươi.”

 

“Ta hiểu , một màn tráo đổi ngoạn mục, Trần Phương, ngươi vì đoạt lấy thê tử của mà dám lừa gạt quân vương.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-chau-la-tran-chau-xodl/chuong-8.html.]

Hắn rõ ràng hiểu lầm điều gì đó, nhưng điều đó quan trọng.

 

Ta bước qua Tịch Liệt, trong viện, mặc kệ gọi tên lưng, vẫn thờ ơ đáp.

 

Đã quen với sự ngoan ngoãn của , Tịch Liệt thể chấp nhận thái độ ?

Hắn vô thức lệnh: “Trịnh Vân Châu, theo về. Ngươi tìm ngươi bao lâu ?”

 

Ta đầu . Tịch Liệt do dự một chút, thêm: “Ta đưa Tống Trân .”

 

Ta đáp: “Liên quan gì đến ?”

 

Tịch Liệt ngẩn , dường như thể hiểu nổi tại lạnh nhạt với như . Hắn : “Ta từng hưu thê, ngươi vẫn là thê tử của .”

 

Ta khẽ : “Vậy thì ngươi cứ cáo trạng .”

 

Điều đó tất nhiên là vô ích, bởi vì một phận mới.

 

Trần Vân Châu, lấy theo họ của mẫu .

 

Tịch Liệt bước tới hai bước, khẽ gọi: “Trần Phương.”

 

Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc bàn tính bằng bạch ngọc nện mạnh xuống đầu gối Tịch Liệt. Mỗi chiêu đều tàn nhẫn và hiểm độc.

 

Nếu chỉ xét về sức mạnh, Trần Phương chắc là đối thủ của Tịch Liệt, nhưng tay quá ác. Đến cuối cùng, Tịch Liệt quỳ rạp mặt đất, vô cùng chật vật.

 

“Nàng là thê tử của , ngươi dựa mà cản ?”

 

Trần Phương khẽ huýt sáo một tiếng, từ bốn phía sân viện liền xuất hiện một nhóm tử sĩ.

 

Tử sĩ của hoàng gia, thể nhầm lẫn.

 

Tịch Liệt sững sờ đến vững: “Tại ? Tại …”

 

Trần Phương nhàn nhạt : “Tề tướng quân cưới là Trịnh thị đích nữ Trịnh Vân Châu, chứ … Công chúa Vân Châu .”

Cuối câu, còn cố ý nâng cao giọng, dường như vô cùng thích thú. Thật đúng là sở thích quái đản.

 

Lúc Tịch Liệt mới dần hiểu , là mắt cá là trân châu. Hắn vẫn luôn lầm lẫn.

 

Lúc ăn xong viên kẹo hồ lô cuối cùng thì

Trần Phương nấu nước rửa chân cho .

 

Tịch Liệt chỉ thể trơ mắt Trần Phương tất bật lo liệu việc cho . Hắn nghiến chặt răng, môi run rẩy: “Vân Châu, nàng nhận thương ?”

 

Trước đây, mỗi nhiệm vụ về, luôn quan tâm lo lắng, hỏi han thương , thấy vết thương còn rơi vài giọt nước mắt. bây giờ, dù chec ngay mặt , cũng chẳng mảy may bận tâm.

 

Cánh cửa lớn đóng mặt Tịch Liệt.

 

Bên trong phòng, Trần Phương rửa chân cho , : “Phụ hoàng của   để phu quân cũ của sống yên , bãi chức .”

 

“Huynh gì?” hỏi.

 

“Hắn ngu ngốc, nhất định phát hiện điều gì đó. Hắn tìm , chỉ vì yêu .”

 

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Ta “ồ” một tiếng. Động tác của Trần Phương  chợt khựng .

 

Hắn bồi thêm một câu: “Tịch Liệt thể bỏ rơi nàng một , cũng thể bỏ rơi nàng thứ hai…”

 

Ta ngắt lời : Huynh đang lo lắng điều gì?”

 

Trần Phương im lặng, trong phòng chỉ còn tiếng nước chảy. Một lúc , nhẹ nhàng lau chân cho , bất chợt :

“Ta lo lắng còn chủ tử nữa.”

 

“Trần Phương, cần sống vì …”

Lời kịp hết, liền mềm nhũn.

 

Kẻ đầu sỏ vẫn thản nhiên như : “Đây là huyệt vị giúp hoạt huyết hóa ứ.”

 

Tên khốn .

 

Loading...