Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Yêu Em Bằng Cả Trái Tim

Chương 3



“Ý cậu là gì?!”

Cô ta nhìn chằm chằm vào chuỗi chữ cái, sau đó dõi mắt nhìn sang biểu tượng hình tròn.

——Trong mắt cô ta nổi lên hai phần đố kỵ, ba phần ghen tị và năm phần hận thù.

Tôi nghe thấy Hứa Giai yếu ớt bỏ đá xuống giếng.

“Cậu ấy là Cung Bọ Cạp, cô đó! ai nói cô chọc giận cậu ấy làm gì.”

8.

Nói rằng đây là một buổi tiệc mang theo bạn trai.

Nhưng cuối cùng lại trở thành tình huống con gái trò chuyện ngoài vườn, đàn ông trong phòng bàn chuyện công việc.

Mặc dù tôi sẵn sàng nhìn Tiết An Kì và những người khác xấu mặt.

Nhưng loại sự tình này thấy đủ thì dừng.

Nếu không sẽ dễ nhàm chán.

Hơn nữa, hôm nay tôi đến là có nhiệm vụ, không rảnh để cùng các nàng tranh đua.

Tạm biệt nhóm tỷ muội plastic.

Tôi mang theo Hứa Giai, thiết bị nhận dạng khuôn mặt, để tìm kiếm mục tiêu của tôi trong đám đông tối nay.

Trong hai năm qua, tôi đã làm việc chăm chỉ để quản lý tài chính của mình nhằm tạo ra nhiều tiền hơn để hỗ trợ ước mơ trở thành nhà thiết kế thời trang.

Thấy rằng quỹ khởi nghiệp đã được huy động.

Dù sao thiết kế của tôi, xứng đáng với nguyên liệu tốt nhất.

Nhưng không biết có phải do tình báo sai hay không.

Ngược lại là người chồng tiện nghi của tôi lại trở về trước.

9.

Bạc Ngôn từ trước tới nay luôn là tâm điểm.

Tôi cũng vậy.

Cho nên khi những người đi theo anh đều gọi tôi là “bà Bạc”, tôi chẳng cảm thấy gì cả.

Nhưng vì sự xuất hiện đột ngột của Bạc Ngôn nên chủ đề của bữa tiệc liền không rời khỏi anh nửa lời.

Tôi cũng chỉ là vừa mới biết từ miệng người khác.

Thành tích của Bạc Ngôn ở Bắc Mỹ trong hai năm qua cũng đủ để mấy lão già trong gia đình yên tâm thoái vị.

Những người khác vui vẻ nâng cốc chúc mừng tôi:

“Bà Bạc thật may mắn khi có được người chồng xuất sắc như vậy.”

Nịnh nọt, tâng bốc.

Tôi miễn cưỡng nhếch khóe miệng lên và đáp lại một cách qua loa.

Đúng vậy.

Bạc Ngôn sắp nắm quyền kiểm soát gia đình họ Bạc.

Tôi phải cố gắng hơn nữa mới có thể đến gần anh hơn.

10.

Thật ra tôi đã thích Bạc Ngôn nhiều năm rồi.

Lúc đầu tôi đã nghĩ sẽ đem phần tình cảm này một mực giữ trong lòng.

Cho đến khi một cuộc hôn nhân bất ngờ đổ ập xuống đầu tôi.

Năm đó ông nội của Bạc Ngôn bị bệnh nặng.

Ông lão tại giới kinh doanh rất có thủ đoạn và có đầy đủ mọi thứ trong tay.

Mong ước duy nhất của ông là được nhìn thấy cháu trai Bạc Ngôn thành gia lập nghiệp.

Tình hình rất nguy kịch.

Gia đình Bạc Ngôn không còn cách nào khác ngoài việc bí mật truyền tin về việc chọn vợ.

Cuối cùng có mình tôi nổi bật nhất.

Không phải vì điều gì khác.

Chỉ vì sinh thần bát tự của tôi và anh phù hợp nhất.

Thật là thái quá.

Tôi luôn lo lắng về vấn đề này.

Bởi vì thời điểm mẹ kế đem ngày sinh tháng đẻ của tôi đưa ra ngoài, bà còn không thèm hỏi qua tôi.

Mặc dù tôi thích Bạc Ngôn.

Nhưng không có nghĩa là tôi muốn cưới anh ấy theo cách chật vật như vậy, có thể coi là “tuyển phi” theo cách này gả cho anh.

Lòng kiêu hãnh của tôi không cho phép tôi lấp đầy khoảng trống mà những người phụ nữ khác để lại.

Tôi đã khóc nháo gây rắc rối đều không thể thay đổi được điều gì.

Điều tôi nhận lại là sự thiếu kiên nhẫn của bố tôi:

“Tình Tình, dì Tống cũng là vì lợi ích của con, gả vào nhà họ Bạc sẽ không có hại cho con cũng như nhà họ An.

Về chuyện hôn nhân, nhà chúng ta không thể với tới nhà họ Bạc, sao con không thể sáng suốt hơn? Hay con nghĩ rằng ngay cả Bạc Ngôn đều không xứng với con?

“Cha nói cho con biết, ngay cả loại không có đầu óc tiểu thiếu gia Chu Diệp con còn không giữ được, Bạc Ngôn sẵn sàng cưới con, đây là phúc của con!”

Mẹ kế ngồi bên cạnh ông nhỏ giọng khuyên: “Con bé không hiểu chuyện, chồng, anh bị bệnh cao huyết áp, đừng tức giận.”

Nhìn họ như thể họ đang yêu nhau vậy.

Tôi chợt nhớ đến thời gian mẹ tôi còn sống.

Bố ôm tôi và nói: “Tình Tình của bố xứng đáng với tất cả những chàng trai tất nhất trên đời.”

Lần đầu tiên tôi biết được ý nghĩa của việc có mẹ kế thì cũng có cha dượng.

Hôm đó tôi ra khỏi nhà với vẻ mặt lạnh lùng, ngồi trước mộ mẹ hóng gió lạnh suốt đêm.

Tôi hái một bông hoa nhỏ màu trắng vừa đếm vừa ngắt những cánh hoa của nó.

Mẹ tôi bảo tôi lấy chồng nên tôi lấy chồng.

11.

Sáng sớm hôm sau.

Ánh sáng ban mai xuyên qua làn sương mù và chiếu vào phòng.

Bởi vì tôi đã hẹn Hứa Giai lát nữa sẽ đi mua sắm ở SKP.

Tôi chống lấy cơ thể gần như muốn tan ra từng mảnh không tình nguyện rời giường.

Cẩu nam nhân Bạc Ngôn đã thần thanh khí sảng đang ăn sáng.

Ăn mặc chỉnh tề, ngay cả mái tóc cũng tinh tế.

“Em tỉnh rồi à?”

Anh ngước lên nhìn tôi với ánh mắt có chút kinh ngạc: “Xem ra mấy ngày nay em đến phòng tập thể thao không có vô ích.”

Tôi: “?”

Anh nhẹ nhàng nói: “Thể lực so với lúc vừa mới kết hôn đã tốt hơn nhiều.”

?

Lời nói hổ báo cáo chồn này cứ thế mà phun ra.

Những hình ảnh kiều diễm đêm qua như một cuốn phim chiếu lại trước mắt tôi.

Tôi không còn nghi ngờ việc Bạc Ngôn có gia đình nhỏ bên ngoài nữa.

Bạc Ngôn giống như bị đi.ên.

Anh bắt lấy tôi muốn gì thì làm nấy.

Điều đáng phẫn nộ hơn nữa là anh thậm chí còn không cho tôi tắt đèn.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, xuyên qua chiếc đèn chùm pha lê sáng chói, tôi có thể thấy rõ đôi mắt điềm tĩnh thường ngày của anh có chút khác biệt.

Có chút mê ly, nhuốm màu tình dụ.c.

Anh thì thầm vào tai tôi hết lần này đến lần khác bằng giọng khàn khàn.

“Đường Đường, em mở to mắt, nhìn anh kỹ một chút.”

“Đường Đường, nhớ kỹ mặt anh.”

Cả khuôn mặt tôi đỏ bừng, toàn thân đau nhức, tôi vô thức phản bác:

“Tại sao lại do thể lực của em tốt hơn? Mà không phải do anh đã lớn tuổi, không còn sức lực như lúc trước?”

Vừa dứt lời, tôi biết mình đã nói sai.

Bởi vì sắc mặt của Bạc Ngôn có thể thấy tối sầm lại.

Anh vuốt cái thìa, rầu rĩ ừ một tiếng: “Là do anh không trẻ bằng Chu Diệp.”

Chu Diệp là bạn thân nhất của tôi và cũng là người yêu cũ của tôi.

Trên thực tế, việc người trẻ trải qua nhiều mối tình trước khi kết hôn là điều bình thường.

Nhưng điều đáng xấu hổ là Chu Diệp lại là em họ của Bạc Ngôn.

Vai vế trực tiếp tăng lên.

Tưởng tượng năm đó.

Tôi thậm chí còn theo Chu Diệp gọi Bạc Ngôn là cậu nhỏ.

Nhìn thấy sự cô đơn gần như không thể nhận ra trên khuôn mặt Bạc Ngôn, lương tâm Schrödinger của tôi hiếm thấy đau đớn một chút.

Tôi chột dạ đi đến đối diện anh ngồi xuống.

Nhìn bát cháo trắng trước mặt, tôi đột nhiên có linh cảm.

“Wow, Bạc Ngôn, đây là cháo trắng.”

“Thật hạnh phúc a. Em một người ở đây lần đầu tiên cảm thấy có không khí gia đình.”

Nói đùa một cách hợp lý là một cách rất hiệu quả để xoa dịu bầu không khí.

Nhưng tôi đã quên.

Chồng tôi là một cán bộ kỳ cựu, không thích Internet.

Mặc dù vẻ mặt của anh ấy đã dịu đi trong chốc lát bởi những lời này.

Nhưng ngay sau đó anh ấy nhìn tôi một cách kỳ lạ:

“Trước khi anh trở về Trung Quốc, không phải em luôn sống ở Yangxi cùng Hứa Giai sao? Lúc nào thì ở môt mình?”

“Còn có, một bát cháo trắng có thể làm cho em có cảm giác như ở nhà? An gia cùng Bạc gia từ khi nào trở nên rẻ mạt như vậy?”

Tôi không biết, thầy giáo không có dậy.

12.

Vẫn là người tài xế cũ đưa tôi đến tận cửa SKP.

Tôi buồn bực kể chuyện này cho Hứa Giai nghe.

Cô ấy cười lăn lộn.

Sau khi cười xong, cô ấy còn ác độc khuyến khích tôi gửi cho Bạc Ngôn một bản meme.

Bạc Ngôn, một người nghiện công việc không hiểu được cảm giác yêu đương, chắc chắn sẽ không thể hiểu được những meme kỳ lạ trên mạng này.

Lại xem hiểu, cũng chưa chắc có thời gian cùng chúng tôi nổi đi.ên.

Nhưng tôi vẫn là làm theo:

“Tình Tình, cậu đang nói cái gì vậy? Người có quyền lực lớn nhất trong thành phố này đang ngủ cùng giường với cậu. Có tài nguyên trước mắt tranh thủ lợi dụng a!”

Đúng!

Tôi chỉ lo nếu trở thành chim hoàng yến của một gia đình giàu có, tôi sẽ đánh mất chính mình và ngày càng xa Bạc Ngôn.

Chương trước Chương tiếp
Loading...