Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Nhớ Về Quá Khứ

Chương 3



6
Đêm đó, ta suy nghĩ mãi. Cảm thấy cứ tiếp tục như vậy không được. Tô Trạm còn sống chính là một mối họa.

Hiện tại cả Quốc Công phủ đều nghe theo ta sai khiến, hay là ta trực tiếp giết chết hắn, để trừ hậu họa?

Đang nghĩ ngợi, Hạ Kỳ ủ rũ bước vào phòng.

Nhìn vẻ mặt của chàng, chắc chắn lại phạm lỗi rồi.

“Nương tử, có một chuyện ta nghĩ vẫn nên nói với nàng một tiếng.”

Hôm nay Hạ Kỳ ở trong viện thực ra đã nhìn thấy Tô Trạm. Chàng tưởng rằng Tô Trạm bắt nạt ta, nên chàng đã lén sai người đánh Tô Trạm một trận để trút giận.

Ai ngờ người của chàng vừa trùm bao bố lên Tô Trạm, thì mấy hắc y nhân võ công cao cường từ đâu xuất hiện, đánh cho người của chàng tan tác.

“Ta biết đánh người là không đúng, nhưng ta chỉ muốn trút giận thay nàng.”

Đánh người thì có là gì. Nương tử của chàng còn muốn giết chết người ta cơ mà.

Ta thở dài não nề. Xem ra chỉ còn cách tìm đường khác thôi.

“Về sau chàng tránh xa Tô Trạm ra. Kẻ đó không phải người tốt lành gì.” Ta dặn dò Hạ Kỳ.

Để củng cố thân phận thần tiên của mình. Ta thường hay tiên đoán một số chuyện nhỏ nhặt, dọa Hạ Kỳ đến ngây người.

May mắn thay, kiếp trước Cố Âm Uyển để khoe mẽ, đã kể lại mọi chuyện lớn nhỏ trong Quốc Công phủ khi về nhà mẹ đẻ. Nên ta đã nghe được hết.

Ta bảo Hạ Kỳ đi học vốn chỉ là không muốn chàng ra ngoài chơi bời lêu lổng, nào ngờ tên nhóc này lại tiến bộ vượt bậc. Ngay cả tiên sinh cũng nói chàng là người có thể thành tài.

Gần đây, trên mặt Quốc Công gia và phu nhân đều nở nụ cười nhiều hơn. Vì vui mừng nên đã tặng ta rất nhiều vàng bạc châu báu.

Hiện tại, thứ ta thích nhất chính là tiền.

Ta cũng đã từng nghĩ đến chuyện trực tiếp đi tố cáo Tô Trạm, nhưng mưu phản là tội diệt cửu tộc. Hầu phủ của chúng ta cũng không thoát khỏi án tử hình.

Cách làm ổn thỏa nhất mà ta có thể nghĩ ra, chính là rời khỏi Đại Lương trước khi Tô Trạm khởi binh. Trốn đến nơi hắn ta không thể tìm thấy ta.

Dù sao trên đời này ta cũng chẳng còn gì để lưu luyến. Đến lúc đó, ta sẽ một mình du ngoạn núi sông. Một mình đi ngắm những cảnh đẹp mà kiếp trước ta chưa từng được thấy. Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy thoải mái rồi.

Cho nên hiện tại, chuyện quan trọng nhất chính là phải tích cóp thật nhiều tiền.

Chớp mắt đã nửa năm trôi qua kể từ khi ta vào phủ. Ta luôn cảnh giác, quản gia cũng không phạm phải sai lầm lớn nào.

Hàng ngày, cha mẹ chồng đều thích yên tĩnh. Thậm chí còn miễn luôn cả việc thỉnh an sáng tối. Mười ngày nửa tháng cũng không gặp mặt nhau một lần.

Trước kia Hạ Kỳ còn cần ta thúc giục mới chịu đến thư phòng đọc sách, nhưng giờ đây chàng lại tự giác đèn sách đến khuya.

Kỳ thi Hương năm nay, Hạ Kỳ nói chàng cũng sẽ đi thử.

Trong xe ngựa, Hạ Kỳ căng thẳng nắm chặt lấy tay áo ta. Bảo ta bói thử xem lần này chàng có đỗ không.

Kiếp trước chàng vẫn luôn chơi bời lêu lổng. Thậm chí ngay cả kỳ thi đồng tử cũng không đỗ, ta biết quái gì đâu?

“Chỉ cần lang quân cố gắng hết sức. Nhất định sẽ có thu hoạch bất ngờ.” Ta cười, vỗ nhẹ tay chàng.

Ta không nói thu hoạch bất ngờ là đỗ đạt. Vậy thì không tính là lừa chàng.

7
Trước cửa trường thi, ta nhìn thấy Tô Trạm và Cố Âm Uyển.

Cố Âm Uyển gầy đi rất nhiều. Nàng ta cũng không còn vẻ hào nhoáng như trước khi xuất giá, trên đầu chỉ cài một cây trâm bạc.

Ta nghe nói sau khi thành thân, Cố Âm Uyển vẫn không sửa được thói quen tiêu tiền như nước. Rất nhanh nàng ta đã tiêu hết của hồi môn.

Cho dù Cố Âm Uyển có làm ầm ĩ thế nào, Tô Trạm vẫn một mực cắn răng nói rằng mình không có tiền.

Khi nhìn thấy cả nhà chúng ta đến đưa thi, Cố Âm Uyển như nhìn thấy ma vậy.

“Cố Tri Niệm, ngươi đến đây làm gì?”

“Đương nhiên là cùng mục đích giống với muội muội rồi.”

Bây giờ ta và Cố Âm Uyển đã hoán đổi thân phận. Nàng ta từ đích tỷ trở thành thứ muội. Dù xét về thân phận hay tuổi tác thì nàng ta đều thấp hơn ta một bậc. Vậy nên, nàng ta ghét nhất là ta gọi nàng ta là muội muội.

Quả nhiên Cố Âm Uyển bị chọc giận, buột miệng nói: “Chỉ bằng cái bao cỏ của nhà ngươi cũng có thể đi thi sao? Có phải ngươi đã mua chuộc quan giám khảo rồi không?”

Quốc Công phu nhân vừa xuống xe ngựa, đúng lúc bà nghe thấy lời lẽ ngông cuồng của Cố Âm Uyển, lập tức lạnh mặt.

Tô Trạm vội vàng kéo nàng ta ra sau lưng mình, liên tục xin lỗi chúng ta.

“Nương tử nhà ta gần đây mới có thai, tâm trạng không ổn định. Mong phu nhân và công tử đừng trách tội.”

Cố Âm Uyển có thai rồi sao?

Quốc Công phu nhân vốn định nổi trận lôi đình, nhưng khi nghe nói Cố Âm Uyển có thai thì liền xua tay bỏ qua. Chỉ là trong ánh mắt lộ ra thêm vài phần chán ghét.

Cố Âm Uyển kiếp trước đã quen nhìn thấy ánh mắt này nhất. Nàng ta cố nhịn sự tủi nhục, cười giúp Tô Trạm chỉnh lại áo choàng.

“Không đỗ cũng không sao, phu quân nhà ta là người làm nên chuyện lớn. Ngày sau nhất định sẽ thành tựu đại nghiệp, ta chờ xem.”

Nàng ta vẫn còn mơ mộng về giấc mộng hoàng hậu.

Hạ Kỳ thấy vậy, cũng giúp ta chỉnh lại áo choàng, cố ý nói lớn: “Ta nhất định sẽ đỗ tiến sĩ. Để ngày sau, nương tử nhà ta làm trạng nguyên phu nhân. Nương tử nhất định phải phù hộ cho ta!”

Sắc mặt Cố Âm Uyển càng tệ hơn, nhưng Quốc Công phu nhân lại cười như hoa nở.

Tiễn Hạ Kỳ vào trong, ta thật lòng mong chàng có thể toại nguyện.

Cố Âm Uyển tiến đến bên ta, nhỏ giọng nói: “Ngươi có thủ đoạn gì cũng vô dụng. Hạ Kỳ chính là một kẻ vô dụng, căn bản hắn không thể sánh bằng phu quân ta.”

“Hãy cùng chờ xem.” Ta nghiêng đầu, giọng nói cao hơn vài phần: “Muội muội.”

Cố Âm Uyển tức giận bỏ đi.

8
Ngày công bố kết quả thi Hương, cả nhà chúng ta đều ở Hầu phủ mừng thọ phụ thân ta, nên đã gọi một tên sai vặt đi xem bảng.

“Đỗ rồi! Đỗ rồi! Cô gia, ngài đỗ rồi!”

Tên sai vặt từ bên ngoài chạy vào một cách vô cùng phấn khởi, nghe giọng điệu thì có vẻ chỉ có một người đỗ.

Cố Âm Uyển buông đũa, lập tức đứng dậy, vui mừng chạy đến bàn tiệc nam, cũng chẳng màng đến lễ nghĩa.

“Thiếp đã nói là chàng nhất định có thể mà!”

Tô Trạm thì vẫn bình tĩnh, chỉ có khóe môi khẽ nhếch lên, để lộ tâm tư của hắn ta.

Ta có chút lo lắng nhìn về phía Hạ Kỳ, chàng đã chuẩn bị lâu như vậy, chắc hẳn sẽ rất thất vọng.

Nhưng tên sai vặt lại thở hổn hển: “Là Hạ cô gia, ngài ấy đỗ Giải Nguyên!”

Người đứng đầu trong kỳ thi Hương gọi là Giải Nguyên.

Hạ Kỳ vừa rồi còn cúi đầu buồn bã, nghe vậy thì hai mắt sáng lên, lập tức muốn chạy đến chỗ ta, nhưng xung quanh chàng đã bị những người đến chúc mừng vây quanh, không thoát ra được.

Cố Âm Uyển và Tô Trạm bị bỏ lại một bên, Cố Âm Uyển tức giận vung tay áo bỏ đi. Tô Trạm vội vàng đuổi theo.

Mồi đã thả, giờ là lúc kéo dây rồi.

Ta lặng lẽ đi theo.

Bọn họ dừng lại ở một góc sân ít người lui tới, Cố Âm Uyển che mặt khóc nức nở.

“Ta đường đường là đích nữ Hầu phủ gả cho chàng, chưa từng được hưởng một ngày sung sướng, giờ lại còn mang cốt nhục của chàng. Đến bao giờ chàng mới cho ta nở mày nở mặt đây?”

Tô Trạm luống cuống tay chân lau nước mắt cho nàng ta, không ngừng khuyên nhủ: “Chúng ta về rồi nói chuyện được không?”

“Không được!” Cố Âm Uyển không thể nhịn được nữa, “Rốt cuộc khi nào thì chàng định khởi binh? Giết sạch bọn họ cho ta!”

Ta giật mình, Cố Âm Uyển thế mà lại nói ra chuyện động trời như vậy, chẳng lẽ nàng ta muốn chết nhanh đến thế sao?

Tô Trạm đa nghi nhạy cảm, thậm chí có thể giết cả con trai ruột của mình, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp giết Cố Âm Uyển.

Tô Trạm quay lưng về phía ta, ta không nhìn rõ vẻ mặt của hắn, nhưng từ bóng lưng cứng đờ của hắn có thể thấy được, hắn lúc này cũng nhất định rất kinh ngạc.

“Phụ thân ta trong tay có binh mã, chỉ cần ta đi cầu xin ông ấy, ông ấy nhất định sẽ giúp chúng ta.” Cố Âm Uyển mắt đỏ hoe cầu xin Tô Trạm, “Tô lang, đừng do dự nữa.”

Xem ra Cố Âm Uyển cũng không ngốc đến vậy, còn biết đưa ra mồi nhử.

Tô Trạm cẩn thận nhất, lập tức đi ra xem xung quanh có ai không, ta vội vàng rời khỏi nơi này.

Nếu Tô Trạm sớm muộn gì cũng sẽ tạo phản, ta thà nhân lúc hắn ta chưa đủ lông đủ cánh mà tạo phản trước.

Thật ra thân phận thực sự của Tô Trạm là con trai của phiên vương. Chỉ là trước hắn ta còn có năm người ca ca là con vợ cả. Hắn ta chỉ một đứa con của thiếp thất cho nên từ nhỏ đã bị đối xử lạnh nhạt.

Phụ vương của hắn ta đột ngột qua đời, mấy người cac ca vì tranh giành vương vị mà tự giết lẫn nhau, cuối cùng vương vị lại rơi vào tay Tô Trạm.

Tính thời gian thì Tô Trạm hẳn mới vừa nhận được chiếu thư kế vị, ngôi vị chưa vững chắc, hắn ta sao dám manh động tạo phản?

Trở lại tiệc rượu, Cố Âm Uyển mặt mày rạng rỡ.

Nàng ta bưng chén rượu đến chúc mừng ta, thay đổi thái độ thường ngày, ngay cả đại phu nhân vừa rồi còn có chút bất mãn với nàng ta cũng có vẻ vui vẻ hơn.

Chỉ là khi chỉ còn hai chúng ta, Cố Âm Uyển thì thầm bên tai ta một cách đầy rùng rợn: “Cố Tri Niệm, ngày tháng tốt đẹp của ngươi sắp hết rồi.”

Chương trước Chương tiếp
Loading...