
Hoàng cung
Sau khi thành thân, thì ta cũng hiểu ra tại sao phu quân lại không hề lo sợ ta sẽ hồng hạnh vượt tường.
Vì đêm nào cũng lăn lộn khiến ta mệt không thở ra hơi, nhưng chàng vẫn nhẹ nhàng cắn vào vành tai ta hỏi : “Công chúa, hôm nay người không tới Mãn Nguyệt lâu để ngắm các mỹ nam nữa sao ?”
Chàng nghĩ ta còn đủ sức để tớ Mãn Nguyệt lâu sao ?
Ta chỉ có thể yếu ớt nói : “Bọn họ sao có thể so sánh với vẻ đẹp của phu quân cơ chứ.”
Bình luận