Tôi Không Phải Là Trạm Thu Gom Rác

Tôi Không Phải Là Trạm Thu Gom Rác

Cập nhật
16 giờ trước
Thể loại
Hiện Đại Vả Mặt
Lượt xem
1
Trạng thái
Đã đủ bộ

Cùng chồng tham gia hội thao ở trường mẫu giáo của con, tôi vừa đến nơi thì cô giáo - người thường ngày lạnh lùng như tượng đá - bỗng nhiên trở nên nhiệt tình lạ thường.

 

“Chị là mẹ của bé Húc Húc đúng không? Tôi thấy chị có tiêm filler vùng má, chắc không tiện vận động mạnh đâu nhỉ?”

 

Tôi cười trừ, vì con nên không chấp.


Ai ngờ cô ta quay sang, dịu dàng bảo con trai tôi:
“Gọi cô là mẹ được không?”

 

Thích chồng tôi thì thôi đi, giờ còn dám mơ làm mẹ của con tôi? Thế thì chịu hết nổi rồi!

 

Xin lỗi, tôi không phải dạng vừa đâu, xuất thân chuẩn con nhà giàu, nhan sắc, khí chất đều có đủ!

 

Chiều đó, con trai tôi đi học về, mặt mũi rạng rỡ khoe với tôi:

“Mẹ ơi, hôm nay con được tận năm bông hoa đỏ lận!”

 

“Húc Húc nhà mình giỏi quá! Sao được nhiều vậy nè?”

 

“Hôm nay cô giáo bảo vẽ logo xe hơi nhà mình, con vẽ hẳn năm cái! Cô khen con siêu quá trời nên thưởng con luôn năm bông!”

 

Vẽ logo xe hơi?

 

Trong lòng tôi hơi thấy kỳ kỳ, nhưng nhìn con vui như thế, tôi cũng chẳng nỡ nói gì. Có khi cô giáo chỉ muốn luyện cho bọn trẻ khả năng quan sát và vẽ vời thôi mà.

 

Tối, sau khi ru con ngủ, tôi về phòng nằm nghỉ.

 

Vừa định lên giường thì thấy điện thoại của chồng – Lưu Chính Hạo – sáng lên. Tôi vốn định mặc kệ, nhưng nó rung tới bảy tám lần liền.

Xem thêm
1 ngày trước
1 ngày trước
1 ngày trước
1 ngày trước

Bình luận