
Thế Thân Giá Ba Trăm Triệu
Năm nghèo nhất trong đời, tôi bán bản thân cho Chu Cận Nghiêm với giá ba trăm triệu, làm thế thân cho bạch nguyệt quang của anh ta.
Bị đám bạn anh chuốc rượu đến xuất huyết dạ dày, họ cười cợt hỏi anh:
“Đau lòng không?”
Anh cụp mắt, giọng thản nhiên: “Chỉ là thế thân.”
Về sau, vì cứu bạch nguyệt quang kia, Chu Cận Nghiêm trơ mắt nhìn tôi từ vách đá rơi xuống biển.
Đội cứu hộ mãi không tìm thấy th//i th//ể.
Anh đột nhiên phát điên, lùng sục khắp nơi tìm tôi.
Năm năm sau, tôi được mời về nước, tình cờ gặp lại anh trong một sự kiện.
Anh nhìn chằm chằm vào tôi, vành mắt đỏ ửng: “Anh biết em còn sống mà… Anh vẫn luôn tìm em.”
Tôi lùi lại một bước, lịch sự mà xa cách mỉm cười: “Xin lỗi, anh là ai vậy?”
Bình luận